Review

Phim ‘Fanti’ mắc kẹt tại kịch bản yếu

Bộ phim “Fanti” dành cho khán giả từ 16 tuổi trở lên – với vai chính do Thảo Tâm đảm nhận – khai thác khía cạnh tăm tối của ngành giải trí và mạng xã hội, nhưng lại gặp khó khăn trong việc thuyết phục bằng kịch bản thiếu sự thuyết phục.

Tác phẩm này là một dự án điện ảnh Việt hiếm hoi ra mắt vào mùa hè, trong bối cảnh mà nhiều phim quốc tế đổ bộ rạp chiếu tại Việt Nam. Bộ phim “Fanti” đánh dấu vai diễn chính đầu tay của Thảo Tâm, người trước đây nổi tiếng với vai diễn cô giáo Hồng trong bộ phim “Mắt biếc” (đạo diễn Victor Vũ).

Tên của phim được tạo thành bằng cách kết hợp từ “fan” và “anti” – hai từ thường được sử dụng trong ngữ cảnh người hâm mộ nghệ sĩ. Kịch bản của phim xoay quanh nhân vật Ánh Dương (do Thảo Tâm thủ vai) – một cô gái hot girl có khát vọng trở thành diễn viên chuyên nghiệp. Với một lượng lớn người theo dõi trên Instagram và sự ủng hộ từ mẹ mình – một cựu minh tinh – Ánh Dương thèm khát đạt được danh tiếng. Tuy nhiên, việc bước chân vào ngành công nghiệp này không dễ dàng, và cô phải thử nghiệm với nhiều công ty quản lý nghệ sĩ để tìm kiếm một cơ hội diễn xuất.

Sau khi có cơ hội đóng vai chính đầu tay, cô phát hiện rằng một người lạ đang theo dõi mình trên mạng xã hội. Nỗi ám ảnh này nhanh chóng trở thành sự thật khi cuộc sống cá nhân cùng công việc của Ánh Dương bị người này kiểm soát. Với tình hình này, cô bắt đầu tìm hiểu và theo đuổi kẻ giấu mặt này.

Nửa đầu của phim, đạo diễn Andy Nguyễn đưa người xem vào góc tối của ngành giải trí. Nhân vật chính được phát triển với tính cách phức tạp. Một mặt, Ánh Dương thể hiện sự ngoan ngoãn, luôn tuân thủ lời khuyên từ mẹ. Mặt khác, cô chọn một cách sống tham lam, sẵn sàng sử dụng “tình yêu để đổi lấy cơ hội diễn xuất”. Trong một tình huống, nhân vật thậm chí đồng ý ngủ với đạo diễn của dự án để kiếm một vai phụ. Khi thấy không hài lòng với vai diễn nhỏ, cô sử dụng mưu mẹo, đe dọa người khác để đạt được mục tiêu.

Khía cạnh tối của mạng xã hội cũng được liên tục đề cập trong phim. Giống như nhiều người trẻ, Ánh Dương trở nên ám ảnh bởi số lượng lượt thích và theo dõi trên mạng xã hội. Cô dành thời gian để chỉnh sửa và đăng ảnh trên Instagram, sau đó thường xuyên kiểm tra những bình luận. Cô ẩn đi những ý kiến tiêu cực, chỉ để lại những lời khen ngợi trên trang cá nhân. Đạo diễn sử dụng cách kể châm biếm để lên án những người dựa vào thế giới ảo, dễ dàng bị thao túng tinh thần bởi những biểu tượng cảm xúc tưởng chừng vô hại.

Tuy tác phẩm có ý tưởng khá tốt, nhưng khi dần đến cuối phim, kịch bản trở nên mờ nhạt. Các màn theo dõi từ kẻ giấu mặt ban đầu có thể tạo ra sự tò mò, nhưng nhanh chóng trở nên đơn điệu do sự lặp lại quá nhiều. Một khán giả tại buổi chiếu sớm ngày 2/8, anh Quang Huy (quận Bình Thạnh), nhận xét: “Cách kẻ thủ phạm chơi trò ‘mèo vờn chuột’ với nhân vật chính không đem lại cảm giác nguy hiểm và khó khăn cho người bị đối mặt”.

Trong nửa cuối phim, sự mâu thuẫn chính tâm của tác phẩm tập trung vào mối quan hệ giữa Ánh Dương và mẹ cô. Ánh Dương cảm thấy bị mẹ bao bọc quá mức, và sự mâu thuẫn này đặt ra câu hỏi: yêu thương sai cách có thể gây ra những hệ lụy gì khi cha mẹ thể hiện sự quá bảo bọc đối với con cái.

Tuy vậy, bước vào phần cuối phim, cốt truyện bị thay đổi một cách đột ngột, khiến kịch bản trở nên mất tính liên kết. Ở một số phân đoạn cuối, tình huống được triển khai một cách không hợp lý. Khán giả cảm thấy khó có thể đồng cảm với hành vi của “kẻ thù cuối cùng”, người mặc cho đạo đức để thực hiện mọi âm mưu. Phần kết của phim để lại một cảm giác không rõ ràng, và câu chuyện của một nhân vật phụ không được giải quyết thỏa đáng.

Đạo diễn Đỗ Trung Hiếu đã thốt lên ý tưởng viết kịch bản cho bộ phim này trong suốt 5 năm. Trong buổi ra mắt cho giới truyền thông vào cuối tháng 7 tại TP HCM, ông thừa nhận rằng phần kịch bản vẫn còn chưa hoàn thiện. Đạo diễn cho biết việc để câu chuyện kết thúc mở cửa nhằm tạo điều kiện cho khán giả thảo luận về các tình tiết và nhân vật. Trước khi đảm nhận dự án điện ảnh này, Andy Nguyễn đã từng theo học làm phim tại Mỹ và đã tham gia vào việc sản xuất hai bộ phim “Em là bà nội của anh” (2015) và “Người bất tử” (2017).

Mặc dù với kịch bản gặp một số khó khăn, tuy nhiên màn trình diễn của các diễn viên được đánh giá là ổn định và đồng đều, đây thực sự là điểm cộng hiếm hoi của bộ phim. Thảo Tâm, lần đầu tiên đảm nhận một vai chính, đã thể hiện khả năng diễn xuất đáng chú ý và cách xây dựng tâm lý nhân vật một cách gần gũi. Sự phức tạp của tính cách của Ánh Dương được thể hiện qua nhiều phân cảnh khác nhau, từ những lúc cô rụt rè, lúng túng, đến những thời điểm cô cần phải tham gia vào những kế hoạch mưu mô và thủ đoạn. Ánh Dương truyền tải được cảm xúc đa dạng, từ những lúc hoảng sợ khi phát hiện ra sự theo dõi lạ mặt trong nhà, đến sự bất lực trong việc thuyết phục một viên điều tra viên làm việc cho mình.

Về diễn xuất của các diễn viên phụ, nhân vật mẹ của Ánh Dương – một cựu minh tinh do Lê Khanh thủ vai – thực sự là điểm sáng. Ở đầu phim, nhân vật mẹ được hình thành như một người thân thiện với giọng điệu dịu dàng, luôn hỗ trợ cho sự nghiệp của con gái và là người luôn ở bên để cô dựa vào trong những thời điểm khó khăn. Tuy nhiên, theo thời gian trôi qua, nhân vật mẹ bộc lộ tính cách thích kiểm soát và tạo áp lực cho con của mình.

Sau một tuần ra mắt, “Fanti” đã thu về tổng cộng 1,6 tỷ đồng tại phòng vé, theo số liệu từ Box Office Vietnam – tổ chức độc lập kiểm soát doanh thu phòng vé.

Related Articles

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to top button